Trong bài viết sau đây, chúng tôi chia sẻ đến các bạn đọc về ý nghĩa của lưu linh là gì và nguồn gốc của từ lưu linh được bắt nguồn từ đâu. Hi vọng sẽ giúp bạn trả lời những thắc mắc mà mình đang gặp phải cho cụm từ này.
Lưu linh là gì?
Lưu linh (hay là đệ lưu linh) dùng để ám chỉ những người rượu chè, suốt ngày chỉ biết nhậu nhẹt, say xỉn. Thông thường, những người này thường chán đời, bất cần đời, không có quan tâm đến cuộc sống hay bất cứ thứ gì, mà họ chỉ biết có rượu và rượu để tìm niềm vui trong men say. Từ Lưu Linh bắt nguồn từ tên của một nhân vật trong lịch sử Trung Quốc.
Nguồn gốc của từ Lưu Linh
Nhân vật Lưu Linh trong lịch sử Trung Quốc có tên thật là Bá Luân, sống vào những năm 210 đến 270 cuối thời nhà Ngụy (Tào Tháo) đến đầu nhà Tấn, thời Trung Quốc cổ đại. Lư Linh là một trong những nhân tài trong nhóm Thất lâm trúc hiền, nhóm bao gồm 7 người đó là Nguyễn Tịch, Kê Khang, Lưu Linh, Sơn Đào, Vương Nhung, Hưởng Tú, Nguyễn Hàm.
Ông được mọi người xem là ông tổ trong giới tửu đồ, là người phóng khoáng, có sở thích uống rượu và không biết say, ông là người có thể bỏ tất cả chứ không bao giờ bỏ rượu. Vì thế, ông được người đời xưng tụng là “thần Lưu Linh”.
Truyền thuyết có kể lại rằng, ông thường hay ngồi trên một chiếc xe hươu kéo chất đầy những vò rượu, ông uống lần lượt từ vò rượu này đến vò rượu khác, không màng đến việc say sẩm hay là tính mạng của mình. Thậm chí, ông còn sai người vác cuốc theo và nói với họ rằng: “Nếu ta chết ở đâu thì hãy chôn ta ở đấy”.
Tóm lại, Lưu Linh là gì? là một trong bảy Trúc lâm thất hiền, sáng ngang hàng với Nguyễn Tịch và Kê Khang là những danh sĩ vào thời Tây Tấn. Ông nổi tiếng là người ham uống rượu, từng làm bài thơ nổi tiếng “Tửu đức tụng”, ca ngợi những phẩm đức cao đẹp của rượu.
Trên đây là bài viết Lưu linh là gì? Nguồn gốc của từ lưu linh, hy vọng sẽ giúp ích cho bạn có được câu trả lời về cụm từ này. Nếu có bổ sung hay những góp ý nào hãy comment bên dưới để wikigiaidap.net cập nhật thêm nhé!